Ghen là một động từ
Anh dùng trà nóng hay đá?
Trà nóng.
22h25 phút trả cho thói quen xấu…một ly càfe và 1 điếu thuốc Sài Gòn bạc
Và thưởng cho một thói quen tốt là viết một bài cho ngày hôm nay, dù đã trễ.
Nhưng mà có còn hơn ko
Nhớ thằng bạn ở xa…giờ dùng viết hay gọi cho bạn đây
Nguyên tắc là nhớ hay gì cũng ko được gọi và chen ngang vào việc viết dù là gì
Nên đấu tranh của bản thân là gọi điện hay viết… Quyết định là nhắn 1 tin rồi viết tiếp
Nội dung: Ê mày…nhớ mày… vậy thôi
Đoạn mở bài không liên quan gì với chủ đề hết trơn. Nhưng là một nhà văn tự truyện và viết theo các dòng cảm xúc thì không có một kịch bản cụ thể lắm…nên các bạn đọc có khi không hiểu mình đang viết gì, đơn giản là những câu chuyện chảy qua tâm trí và rung động con tim của mình mà thôi.
Hôm nay mình muốn viết về một chủ đề khá khó nhằng là Ghen.
Ghen có tốt ko? Hay chỉ là xấu? Nhìn theo khía cạnh tích cực thì ghen là một hành động tốt được lập trình để kích hoạt các động cơ sâu thẳm bên trong con người với mong muốn tốt hơn. Ghen theo cách thông thường sẽ lấy lương thực từ sự bên ngoài, còn ghen với chính mình là mong muốn nâng cấp bản thân. Nếu không làm chủ được cảm xúc ghe thì mình phải chạy theo ngoại cảnh và dễ dàng đánh mất chính mình. Còn tận dụng năng lượng của ghen tạo ra đơn giản là kích hoạt các cơ chế ngủ quên của cơ thể để đưa chúng ta đến gần hơn với đích đến mà bản thân thầm mong muốn.
Khi nhìn một người giỏi hơn mình, giàu hơn mình, đẹp hơn mình, thì mình có xu hướng trách bản thân tại sao lại không thể đạt được điều mà họ được, mà mình thì lại vẫn không giỏi bằng họ, hay bằng họ, giàu bằng họ… Rồi sao nữa nhỉ? Khao khát chiến thắng là một cơ chế mà Tạo Hoá ban cho để ta luôn cầu tiến và tự nhắc nhở bản thân nên nỗ lực để cải thiện bản thân. Nếu lấy trụ cột của nỗ lực bản thân dựa trên hoàn toàn các thước đo bên ngoài thì vô cùng mệt mỏi. Thế giới xung quanh mình chỉ là tấm gương soi nội tâm mình mà thôi. Nên để làm chủ cảm xúc ghen thì mình phải có một cơ sở để trụ lại và liên tục đối thoại với nội tâm mình. Vậy cảm giác ghen theo hướng tiêu cực sẽ mang chúng ta theo kiểu than trời, trách phận và đặc biệt là tự ti về bản thân. Người ta làm được thì mình làm được. Đơn giản vậy thôi. Người ta giỏi thì mình xem tại sao người ta giỏi, người là giàu thì xem tại sao người ta giàu, người ta hay thì tại sao người ta hay? Mình đặt câu hỏi và tìm lý do, bài học rút ra từ sự thành công của họ là gì? Cái khó nhất trong việc xử lý triệt để cảm giác ghen đó là: cảm thấy vui và chúc mừng thật lòng với niềm vui mà người đối diện ta có được. Thông thường thì mình dễ dàng chúc mừng với những việc không liên quan đến mình, còn những việc liên quan trực diện với mình như là: đồng nghiệp cùng phòng, thành viên cùng team, người anh em cùng gia đình, thành viên cùng họ hàng, bạn học cùng lớp… Không dễ ạ. Vì bạn cũng như họ, họ cũng mình mà sao họ làm được, còn mình thì không??? Không dễ chút nào phải không? Đặc biệt khó hơn nữa khi họ với bạn không quá cách xa về trình độ, điều kiện, tuổi tác. Chúc mừng thành tâm thành công của người khác đòi hỏi điều kiện quan trọng là gì nhỉ?
Đó là mình phải cảm nhận thật rõ là: thứ nhất, họ và mình là một. Thành công của họ cũng là thành công của mình, và họ thành công thì sự thành công của cả đội đã được nâng lên. Và đặc biệt hơn là mình sẽ học được rất nhiều bài học thành công từ họ. Được chơi với người thành công, được làm việc chung với người thành công là điều tuyệt vời và từ đó chắc chắn mình cũng được hưởng hơi thành công của họ, đúng như quy luật, thành công trung bình của cả nhóm mình chơi chung chính là thành công của mình. Chỉ cần lấy 5 người mình thường xuyên làm việc, gặp gỡ, học tập…chia trung bình ra thì đó là sự thành công của mình. Cho nên để nâng chỉ số thành công của bản thân chỉ cần tìm cách dung hoà và trở thành thành viên của một nhóm thành công. Ghen cũng có thể xấu nếu không chuyển hoá thành bài học có thể học được…Vậy thì ghen không còn là vấn đề nữa, chỉ cần thực hành để hợp nhất với thành công của người bên cạnh và học hỏi để tiến lên mà thôi. Năng lượng tích cực chuyển hoá thành thói quen hành động là được. Nhớ một câu: Người ta làm được thì mình làm được. Vậy là ok rồi.
Đang viết tới đoạn này thì chú bảo vệ vào tới gần chỗ mình. Còn 10 phút nữa quán đóng cửa. Theo lẽ thường thì chú mời mình về phải ko? Ko phải, chú vào lâu nhà giúp các bạn gái phục vụ, dọn dẹp quán trước khi đóng cửa. Thật là một hành động đáng ngưỡng mộ.
Thành công có nhiều công thức, nếu lấy từ góc độ ghen mà nói thì thành công là tổ hợp các bài học rút ra và áp dụng theo các gương thành công mà mình đã từng ghen. Giờ thì mình sẽ ghen với cả thế giới. Ghen với vẻ đẹp của từng bông hoa, ghen với sự tự do của từng chú chim sẻ nhỏ, ghen với tính kỷ luật tổ chức của các chú kiến, ghen với kiểu làm việc tự do của các cô bán bánh mì và ghen với tỷ phú giàu nhất thế giới, ghen với diễn viên trùm sò của Holywood và ghen với chủ quán cafe Phoenix đã tuyển được các bạn gái dễ thương, chân không dài, nhưng mặc váy cực ngắn và chân thì trắng ngần này. Mình ghen với những người có bụng sáu muí và ghen với diễn giả số 1 VN đã tạo động lực sống tích cực cho bao nhiêu bạn trẻ và mình sẽ ghen với cả quyền năng tối thượng của Đấng Sáng Tạo ….để làm gì nhỉ, để mình trở thành hợp nhất với Ngài, để được cảm nhận tình Yêu Thương vô bờ bến của Ngài để được hoà vào dòng chảy của sự sống bất tận mà Ngài đã ban cho thế gian này…
Cảm tạ Thượng Đế đã cho con học bài học của Ghen tối nay để con tốt hơn mỗi chút.
Con xin cảm tạ và cảm tạ!
Quán đóng cửa, về nhà và ngủ ngon!
Trân trọng!