Cả hơn tuần trôi qua mình lại được thời gian viết bài, trân trọng quá, biết ơn quá món quà mà Cha Mẹ Tạo Hoá đã ban cho này! Trân trọng và trân trọng!
Sự là cả tuần rồi mình di chuyển liên tục, đi công việc, phụng sự và chăm sóc gia đình… mọi thứ đọng lại rất nhiều, nhưng điều mình ấn tượng nhất là những khoảnh lặng giữa mình và Ba mình…
Mình tự hỏi, sẽ còn được bao nhiêu khoảng lặng này giữa hai cha con.?... những khoảng lặng an định và cảm nhận mọi thứ từ từ trôi qua… Ba mình vẫn nhâm châm từng hơi thuốc, mình thì đọc bài, điện thoại… Mình đi xa nhà cũng đã rất lâu, thế mà khi Ba vào SG lại không trò chuyện nhiều với Ba mà chỉ ở cạnh bên thôi. Mình thấy đó là một điều rất đỗi cần tư duy…
Đời người trôi nhanh vậy sao? Tết năm nay con về ngày nào? Hết Tết năm nay khi nào con đi? Cứ mỗi lần câu hỏi này được nhắc đến thì một năm lại trôi qua… mà nó dần quen thuộc với một người đến đỗi không ai để ý những lúc giữa năm và giật mình khi lại chính miệng mình buộc ra câu hỏi đó… Trái đất vẫn chăm chỉ quay vòng đều đặn, nhẹ nhàng và âm thầm lướt giữa vũ trụ bao la này, trái đất tự quay với trục của chính mình 1 vòng thì được là 24 giờ đồng hồ, và đồng thời nó lại quay quanh mặt trời, đủ một vòng thì cũng được khoảng 365 lần nó tự quay quanh chính nó. Cứ vậy một cuộc đời người được khoảng 60 đến 80 lần vòng quanh mặt trời vậy… Tính ra số xong thì thấy quá ngắn ngủi, quá chóng mặt… Thế câu hỏi đặt ra là: Thế con người sinh ra và chỉ để tồn tại như một sinh vật đủ 60 đến 80 lần mùa xuân rồi chết đi… Thế thì giữa vũ trụ tỉ tỉ năm này, mỗi con người có ý nghĩa gì không? Chả là cái tích tắc gì so với tuổi thọ của trái đất, chứ nói gì đến vũ trụ… Đưa ra con số này để chúng ta thấy rằng, nếu không khôn ngoan cân nhắc sử dụng tài nguyên thời gian quý hơn vàng này thì thực sự cuộc sống của chúng ta QUÁ NHANH, QUÁ NGUY HIỂM…
24 giờ đồng hồ bủa vây với những hoạt động sinh tồn cơ bản như ăn, ngủ, tắm, gội, giặt … rồi hoạt động lao đồng mưu sinh, rồi hoàn thiện trách nhiệm với gia đình nhỏ, gia đình to… thì hỏi còn bao nhiều giờ để được sống ngoài những cái gọi là Bắt buộc ấy???
Nếu không biết cách sắp xếp, cân đối thì chắc chắn bạn chỉ sống theo kiểu tồn tại vào thế, thế thời thời thế bắt theo đúng lập trình, chứ không thể nào chạm được hương vị của sự tự do được.
Chưa kể một số còn ràng buộc vào những giấc mơ, ý tưởng, nguyện vọng, tham vọng của bản ngã để phải làm cho bằng được, để chứng tỏ, để chiến thắng một cái …tôi …nào đó nữa, hoặc là thoả lòng với cảm giác trở thành người có giá trị và cho đi giá trị đến người khác… và được người khác yêu quí, ngưỡng mộ… mà thường thì quá trình này có thể chiếm trọn vài chục cái mùa xuân nữa.
Chốt theo tựa phim Fast & Furious là: CỰC KỲ NHANH VÀ CỰC KỲ NGUY HIỂM
Có 3 câu hỏi làm bệ phóng dẫn đến một người bắt đầu con đường trở về với sự tự tại và hạnh phúc chân thật đó chính là:
Trước khi sinh ra trên trái đất này, tôi là gì?
Tôi sinh ra trên trái đất này để làm gì? / Tại sao tôi lại sinh tới trái đất này?
Sau khi tôi chết đi, tôi đi về đâu? / Tôi có tồn tại không?
Có nhạc sĩ đã viết rằng, trái đất là chỉ là nơi ta ở trọ và ta là khách trọ trần gian. Nếu đã là lữ khách thì sẽ có hành trình, có nơi xuất phát đầu tiên và có nơi kết thúc để trở về… Nếu khách du hành còn không biết nơi mình đến là đâu (là mất trí nhớ) và cũng không quan tâm nơi trở về sau khi kết thúc hành trình là gì? thì đi đâu chả được, cứ sống thoải mái, buông theo hoàn cảnh và thời thế sinh tồn mà thôi. Còn nếu ta có định hướng rõ ràng, nghiên cứu chi tiết và trân trọng từng khoảnh khắc trên hành trình thì chuyến trải nghiệm tại trái đất ngắn ngủi này thật ý nghĩa làm sao!/!/! Chắc chắn phải có lý do để ta có công lặn lội đến làng du lịch sinh thái trái đất đã từng xinh đẹp này… Nó không nằm ở đòi hỏi và giải đáp theo kiểu lập trình về Sứ Mệnh Cuộc Đời, nó đến từ sâu thẳm bên trong tâm hồn của chúng ta. Linh hồn chúng ta rất đỗi khôn ngoan, thông sáng, chỉ cần cho linh hồn có cơ hội để nói cho tâm trí ta nghe, tâm trí sẽ hiểu được bản chất cuộc sống và ý nghĩa cuộc sống mà linh hồn cần trải nghiệm tại trái đất này để tâm trí đóng vai trò của người quản lý hành trình, sắp xếp tour, đặt phòng, xe … để linh hồn trọn vẹn với kế hoạch của chính mình. Nếu người đặt tour nói với công ty tour là tiền đây, hãy sắp xếp tour gì cũng được, miễn là đi trong 70 năm cuộc đời và số tiền là chính thời gian đánh đổi bằng việc làm việc của người mua tour để đổi lại, thì có phải công ty tour sẽ thoải mái sắp xếp, ghép đoàn, đưa đi ăn món gì, ở khách sạn gì đều là vì cái lợi của công ty tour, còn nếu ta đưa cho công ty tour một số tiền và yêu cầu lên tour, thì lập tức hành trình của chúng ta sẽ đi đúng khao khát trải nghiệm thực sự của bản thân mình.
Mỗi người đến trái đất đều có cơ hội để được trải nghiệm hành trình mình bình đẳng trước Đấng Tạo Hoá, là người Thầy vĩ đại nhất của mọi người Thầy, quyền sống và trải nghiệm như thế nào phụ thuộc vào việc cảm nhận cơ hội trân quý mà Bề Trên đã ban cho chúng ta…để sống và thấu hiểu những giá trị chân thật mà NGƯỜI THẦY đã sắp xếp để linh hồn chúng ta trải nghiệm.
Nguyện cầu mỗi người đều thấy được tour 60 - 80 mùa xuân này rất ngắn đến đỗi như một vài cái chớp mắt mà thôi… Hãy hỏi và tự cảm và thấu hiểu chính mình trước khi sử dụng hết quỹ thời gian… Hiểu chính mình, thành nhân trước rồi thành công đến sau… Tu thân rồi mới đến tề gia rồi làm gì thì làm… nếu chưa hiểu chính mình thì dù đi đâu trên thế gian này cũng chỉ là kẻ mộng du đi trong mê mờ và tồn tại lay lắt cho đến ngày linh hồn lên tiếng đủ mạnh để được đánh thức thực sự về tự thân chân thật… Đó là lúc ngày sống thực sự bắt đầu…
Cầu xin Ơn Trên ban mọi điều tốt lành cho tất cả những người thương trên hành tinh nhỏ nhắn này! Trân trọng!