Ăn chay và giải cứu thế giới?!?
Hiện giờ với rất nhiều người bạn của tôi thì ăn chay đã trở thành lý tưởng sống. Ăn chay không chỉ còn là quá trình hấp thụ dinh dưỡng mà là quá trình trưởng dưỡng lòng yêu thương, quá trình chăm sóc, bảo vệ môi trường, và đặc biệt là nâng chiều kích tâm linh của mình và cả thế giới loài người lên một tầm cao mới trước làn sóng mới của kỷ nguyên thức tỉnh tâm linh toàn cầu. Nhớ lại những ngày đầu tiên tôi được tiếp cận tư tưởng ăn chay từ một người Sư Phụ tôi vô cùng nể phục, chỉ một câu nói của Cô, tôi đã quyết định ăn chay. Cô nói: “Tại sao chúng ta lại biết cái bụng của mình thành nghĩa địa của chúng sinh?” Tôi thực sự bị sốc và giật mình trước lời khẳng định vô cùng sức mạnh và hình ảnh sinh động từ Cô. Tôi thấy cô nói đúng quá. Quá trình chết chóc đã diễn ra trong bụng mình, và các con vật lại phải bị đau đớn khi bị giết, làm thịt chỉ để phục vụ cho bữa ăn của con người. Hành động đó được coi là vì thoả mãn vị giác mà bạn giẫm đạp lên cảm giác đau đớn và khao khát sống còn của một động vật. Với những đất nước mà nền tảng tín ngưỡng chủ yếu là đạo Phật thì ăn chay còn là quá trình tịnh nghiệp. Số lượng các hàng quán, nhà hàng phục vụ ẩm thực chay phát triển như vũ bão để phục vụ cho xu hướng này. Cộng đồng thực hành thiền định cũng cổ vũ mạnh mẽ tư tưởng ăn chay để giúp cho quá trình thực hành hiệu quả hơn và nhanh đạt trạng thái yêu thương, tĩnh tại hơn. Nên nếu thực hành thiền định thì sẽ kết hợp ăn chay, và nếu mong muốn trở thành người có tâm linh phát triển thì ăn chay, nếu muốn kiểm tra bạn đã có tình yêu thương lớn hơn thì sống ăn thực vật. Chưa kể có vô số công trình nghiên cứu về tác động tiêu cực đến môi trường khi phải vận hành ngành công nghiệp ăn thịt. Có cả nghiên cứu về cấu tạo răng và đường ruột để chứng minh rằng cơ thể con người là động vật ăn thực vật chứ không phải là loài ăn chay. Và đặc biệt hơn, con người được coi là anh chị cả của trái đất này thì phải trở thành người chăm sóc tất cả con vật, cây cỏ này để trái đất trở thành ngôi nhà yêu thương, hạnh phúc, và không có sự khổ đau chết chóc…. Nếu tiếp tục tìm kiếm các lý do thuyết phục cho lối sống ăn thực vật thì sẽ tìm kiếm được vô số tổ chức, cộng đồng, học thuyết cổ xúy cho ăn chay. Cho nên, ăn chay mặc nhiên trở thành là lựa chọn của một đại bộ phận dân cư trên trái đất.
Khi một hành động được lý tưởng hóa và hợp lý hóa thì không còn lý do gì để bàn cãi nữa.
Đó chính là lúc thế giới về việc ăn đã chính thức phân cực. Tức là cực về việc ăn :D
Ngược dòng thời gian nhè nhẹ về thế hệ ông bà, khi đó chế độ ăn thông thường gồm chủ yếu là rau củ quả, các loại cây trái trồng trong vườn, kết hợp với các con cá bơi trong kênh mương, câu ở sông và lâu lâu mới thịt một chú gà, hay có lễ lộc gì thì mới làm thịt một con heo. Cuộc sống giai đoạn đó kinh tế không phát triển, mọi thứ phải dè xẻng cho từng đồng tiền, nên bữa ăn được tự nhiên thiết kế như vậy. Điều thú vị là ông bà ta giai đoạn trước sống rất khoẻ. Tuổi thọ trung bình có thể không bằng như hiện nay, nhưng được cái, xương, cơ, tim…đều rất tốt, trí nhớ ổn định dù tuổi cao. Lúc đó họ không ăn chay. Chỉ đơn giản là ăn theo nhu cầu thật và theo thực tế của kinh tế gia đình. Lúc đó không ai tìm hiểu về ăn chay hay không ăn chay trừ những Phật tử thực hành ăn chay theo kỳ định một tháng mấy lần, hoặc là những người xuất gia trong chùa. Nếu ta đi ngược thêm 1 tí dòng thời gian, lúc chiến tranh, thì đa phần là không có thịt để ăn, chỉ là ăn chay miễn cưỡng. Nhưng lúc đó rau rừng, củ mài, trái cây rừng…là lựa chọn duy nhất. Nên lúc này thực chất đa phần là đã ăn chay bắt buộc. Sức khoẻ của giai đoạn này được thống kê là gần như không nghe nói về ung thư…
Nếu di chuyển theo địa lý, có những vùng đất như Alaska hay châu Phi nóng nực, không có cây trồng gì có thể sống được, con người ở khu vực này chỉ còn lấy dinh dưỡng từ ăn thịt thông qua hoạt động săn bắn mà thôi. Vậy thì con người ở khu vực này có muốn ăn chay cũng không được. Đây là khu vực mà ăn chay là phi thực tế hay nói cách khác là tự sát. Nó tương tự như những người sống trên những cụm đảo, thức ăn chính của họ là cá, không điện, không tủ lạnh, không lò vi sóng, lòng đồ ăn công nghiệp. Cá là nguồn dinh dưỡng chính để nuôi họ. Thế nếu anh em yêu thích du lịch trải nghiệm thiên nhiên, có thấy những người dân trên các khu đảo, trong các cánh rừng có dễ thương không? Họ có có sự thuần khiết trong con tim mà không tìm được trong xã hội hiện đại. Họ ăn theo những gì họ tìm được. Họ không mong cầu ăn gì, chỉ cầu mong có gì để ăn thôi. Thực ra họ không đặt nặng chuyện phục vụ vị giác đâu. Nếu nói thiền định là trở lại với dòng chảy tự nhiên, sống thuận tự nhiên thì thực tế, những người anh chị em sống ở các khu “bảo tồn" thiên nhiên này đã tự nhiên trở thành kết quả của thiền nhân. Họ gặp nhau không toan tính, không vụ lợi, không lợi dụng lẫn nhau. Trái tim của họ đã tự nhiên nhân hậu và có độ đồng cảm sâu sắc không cần thực hành. Việc ăn uống không ảnh hưởng đến kết quả của trái tim thuần khiết này. Khi con người thành thị tìm về chốn xa để chạy trốn khỏi cuộc sống “nghẹt thở" của chốn thị thành, thì một trong những điều họ tìm kiếm chính là những ánh mắt và nụ cười và cái bắt tay của những người dân miền quê “lạc hậu". Những người dân ở đó không biết về ăn chay vì họ không được “chỉ dạy" nhưng họ lại trở thành những “bác sĩ tâm hồn" một cách tự nhiên là vậy. Tình quê là thứ người “bương chải" thèm chảy dãi mà chỉ là đợt chờ cho những lần “trở về". Người dân không kinh doanh, họ đơn giản là đáp ứng cho cuộc sống cần có theo nhu cầu sinh tồn thực sự.
Chúng ta tiếp tục di chuyển theo địa lý sẽ thấy một đất nước nổi tiếng là ăn chay trên thế giới đó là Ấn Độ. Có ai bình chọn Ấn Độ là nơi có cuộc sống hạnh phúc? Có ai bình chọn Ấn Độ là nơi đáng sống? Có ai bình chọn Ấn Độ là nơi có môi trường sạch sẽ? Có ai bình chọn Ấn Độ là nơi có tâm linh phát triển? Có ai bình chọn Ấn Độ là nơi hoà bình? Có ai không nghĩ tới Ấn Độ là nơi an toàn, đặc biệt là các bạn nữ đi du lịch tự túc???
Nhắc đến Ấn Độ, cái nôi xuất phát của các Lời Dạy tuyệt vời của Đức Phật, quan niệm của Ngài về ăn chay là thế nào? Hiện nay Phật Giáo mà đang phần mọi người được tiếp xúc có thể chia thành hai dòng là Phật Giáo Nguyên Thuỷ và Phật Giáo “không" Nguyên Thuỷ. Nếu vậy, thì một người thực hành chân chính sẽ tìm học những lời dạy nguyên bản từ Người Thầy. Nếu chỉ nhìn nhận về việc ăn, thì các tài liệu ghi nhận, Đức Phật cho Khất Sĩ sống cuộc sống tối giản vật chất, giữ con đường thực hành Bát Chánh Đạo, và nhận thực phẩm là đồ cúng dường từ người dân một cách tự nhiên, đáp ứng theo ngày, không tích trữ. Nếu người dân dâng ẩm thực gì, thì người Khất Sĩ sẽ chúc phước và nhận lấy và dùng lấy ở nơi tịnh mịch. Điều đó, cho thấy Đức Phật không chủ trương ăn chay hay bắt buộc phải ăn chay, mà là tuỳ hoàn cảnh và thuận tự nhiên. Việc giác ngộ những điều chân lý không nằm ở việc thực hành ăn gì? mà là thực hành tổng hoà những giáo lý mà Đức Phật đã dạy. Thế thì câu hỏi đặt ra là Từ Khi Nào phật tử là phải ăn chay?
Hiện nay, một thống kê cho thấy những người ăn chay đã phải đối diện với thực trạng là cơ thể suy kiệt vì thiếu các lượng vi chất cần thiết. Những vi chất đó không có trong thực vật, mà có nguồn gốc trong động vật. Nên kết quả là sản sinh ra ngành công nghiệp thực phẩm chức năng phục vụ riêng cho người ăn chay. Các nghiên cứu nỗ lực chiết xuất các chất trong các sản phẩm không có nguồn gốc từ thịt động vật để bổ sung vào cơ thể. Miễn là đảm bảo chứng nhận 100% thuần chay. Câu hỏi: Quá trình này có thuận tự nhiên?
Các sản phẩm thực phẩm công nghiệp dù là chay hay không chay đều là tác nhân chính dẫn đến sự suy yếu cơ thể người dùng và hệ quả là trên cả bách bệnh đang hành hạ không biết bao nhiêu người trên trái đất này. Sản phẩm với chất bảo quản, phụ gia, hương liệu…đang được tiếp nhận với đại bộ phận dân số vì lý do cuộc sống bận rộn, tính tiện ích,...đang huỷ hoại quá trình tự nhiên. Đây được xem là một trong các yếu tố làm giảm chất lượng cuộc sống. Điều này lại không liên quan gì đến việc ăn chay hay ăn thịt.
Một sự thú vị nữa về 24h của một người ăn chay là, các hoạt động sống của người ăn chay thường xuyên bị chi phối về chuyện ăn. Vốn dĩ cuộc sống đơn giản là thuận theo dòng chảy tự nhiên thì nay đã được gắn thêm chữ chay vào. Tâm trí rất bận rộn để sắp xếp cho cuộc sống ăn chay, nhưng những người đã có lý tưởng ăn chay tốt ít khi màng tới. Nhóm mối quan hệ, nơi đi, chỗ ở, công việc… tất cả đều được sắp xếp và chi phối trên tiêu chí ăn chay. Đặc biệt, một trong những cốt lõi của quá trình tu tập tâm linh đó là việc xoá bỏ cái nhìn nhị nguyên, nhìn một vật, một việc, một người như là nó là đã bị lăng kính ăn chay nhuộm màu. Cảm giác một người không ăn chay là không thanh tịnh, là không cấp tiến, là không nên kết giao…suy nghĩ thường trực xuất hiện trong đầu người ăn chay. Nếu đã vậy rồi thì việc tiến đến nhất nguyên trong tỉnh thức gần như không còn khả thi. Chỉ cần lắng lòng lại, những tư tưởng và hệ quy chiếu tâm trí của người ăn chay sẽ hiển thị rất rõ quy trình này. Việc đánh giá và phán xét của người ăn chay diễn ra tự nhiên hơn và gần như không còn kiểm soát được. Tại sao vậy? Vì tâm trí đã chọn tư tưởng sống phân cực ngay trong cốt lõi. Tình yêu thương không nhỏ bé và phụ thuộc vào việc ăn như vậy.
Lại có nhìn nhận rằng, ăn thực vật mới có tình yêu thương, ăn thịt thì không có tình thương. Giờ ta lại nhớ lại những thước phim trên tivi về thế giới động vật. Tình thương nhân gian lớn nhất lại được lấy qua hình ảnh “Hổ phụ không ăn thịt con bao giờ", các gia đình quý tộc giàu có vẫn nuôi hổ làm thú cưng, chỉ cần cho nó ăn đừng đói, thì nó cũng hiền lành như con mèo mướp, còn nếu bạn xuất hiện với cái áo màu đỏ mà gặp một con bò thì kính thưa rằng, bạn phải chạy thật nhanh và cũng được ghi nhận bò có một bệnh nổi tiếng là bò điên. Cứ con gì mà đói ăn thì nó quật bạn luôn không cần biết là nó ăn chay hay ăn thịt. Nên tự nhiên đã quy định có loài ăn thịt thì ăn thịt, có loài ăn cỏ thì ăn cỏ, bảo con ăn cỏ bỏ qua ăn thịt cũng không được, bảo con ăn thịt chuyển thành ăn cỏ thì cũng không được. Có một cơ sở về mặt sinh học để ta phân tích là con người chúng ta thuộc nhóm ăn cỏ hay ăn thịt đó chính là cấu tạo của hàm răng và các loại răng. Con người chúng ta có đủ ba loại răng: răng cắn, răng xé, răng nghiền. Răng cửa dùng để cắn, răng nanh dùng để xé và răng hàm dùng để nghiền. Những cô gái, chàng trai được khen có nụ cười dễ thương đa phần là nhờ sự đóng góp của răng xé. Đường ruột của con người hấp thu được tất cả thịt và củ quả, rau… Thuận tự nhiên là thuận theo thiết kế của ĐẤNG TẠO HOÁ - THƯỢNG ĐẾ của chúng ta mà tận hưởng từng khoảnh khắc của cuộc sống này.
Vậy vấn đề cốt lõi của câu chuyện nằm ở chỗ nào?
Đó chính là việc áp đặt tư tưởng hoá lên việc ăn. Cho rằng ăn phục vụ cho Tâm Linh và phát triển tình yêu thương. Thậm chí hiện nay có thêm phương pháp thực hành để chỉ ăn thô, chỉ uống nước và cuối cùng là chỉ hít thở và không ăn. Câu hỏi: bao nhiêu người rèn luyện để sống được như thế và có áp dụng được cho bản thân bạn không? và kết quả của việc đó là gì? Có chứng minh thực sự là bạn giỏi, bạn hay so với người khác không? Cái tôi vi tế được người khác ngưỡng mộ và quan trọng là sự tự công nhận sâu thẳm trong nội tâm rằng tôi giỏi vì tôi làm được…là cuộc chinh phục với chính mình mà thôi. Nếu cái tôi vi tế này đã ngự trị bên trong thì cơ bản thế giới này đều là “thấp kém" hơn và phải “học hỏi theo".
Giải quyết chuyện này nằm ở chỗ hãy lắng nghe cơ thể bạn thực sự cần những nguồn dinh dưỡng gì, tuỳ theo thể trạng, sức khoẻ và đáp ứng vừa đủ là được. Bạn tự nấu ăn, hay đi ăn ngoài hay gì cũng được, miễn là hay đơn giản việc ăn trở về đúng ý nghĩa là một hoạt động sống cơ bản, không nhuộm màu thánh hoá việc ăn, cũng không vì ham muốn thể hiện mà ăn rồi chụp hình khoe tôi đang ăn món này ở chỗ nọ và giá thế kia… Việc ăn vốn dĩ vô cùng thiết thực với sự sinh tồn của một con người. Tạo hoá không áp lực con người sinh ra chỉ để ăn hay đầu tư quá mức vào việc ăn. Cuộc sống ĐẤNG YÊU THƯƠNG tạo ra cho con người là một chuỗi các bài học nối tiếp và trải nghiệm để thấu hiểu được sự tuyệt diệu như thế nào mà Ngài đã siêu tinh tế thiết kế ra. Con người không có đủ thời gian để cảm nghiệm và thực hành hết được nếu như đã bị lăng kính của việc ăn phủ màu. Hãy lắng nghe thật sâu bản thân mình và Biết Ơn Cảm Tạ lên Thượng Đế, cảm ơn người cùng nấu, cùng trồng, cùng nuôi và dọn bày đồ ăn để ta thưởng thức. Đặc biệt là HÃY CẢM TẠ VÌ TA VẪN CÒN SỐNG VÀ NHẬN THỨC được PHƯỚC LÀNH mà THƯỢNG ĐẾ đang ban cho đã là một công phu thực hành tâm linh vô cùng tuyệt vời rồi.
Kết lời: SỐNG KHÔNG PHẢI ĐỂ ĂN, MÀ LÀ ĂN ĐỂ SỐNG. SỐNG LÀ MỘT HÀNH ĐỘNG, TRẢI NGHIỆM VÀ CẢM NHẬN, ĐẶC BIỆT HÃY CẢM NHẬN TÌNH YÊU CỦA ĐẤNG BAN CHO BẠN SỰ SỐNG!
Trân trọng.