Tôi là?
Tôi thì
Tôi thích
Tôi hay
Tôi có
Tôi sẽ
Tôi đã
Tôi…
Có những tiền tố đã bị ẩn đi một cách vô thức có thể viết là:
(Thế mạnh của) tôi là
(Theo góc nhìn của) tôi thì
(Thường thì cảm xúc) tôi thích
(Thói quen của) tôi hay
(Gia tài của) tôi có
(Dự định của) tôi sẽ
(Trải nghiệm cuộc sống mà) tôi đã
(Suy nghĩ đầu óc của) tôi…
Tất cả được vận hành và gắn quanh chữ tôi.
“Cảm nhận của tôi", “trực giác của tôi", “rung động của tôi", “tình cảm của tôi", “nỗi đau của tôi" … thì sao? cũng gắn với cái tôi…
Nếu xoá từ tôi đi thì còn gì có ý nghĩa nữa không? Gần như 80% các đoạn hội thoại sẽ không còn cần phải nói nữa. Mọi thứ đều phải đi qua cái ống “tôi", gắn mác “tôi", tiêu chuẩn “tôi"... Vậy thì giải mã, thấu hiểu, làm chủ…cái tôi là vô cùng quan trọng. Việc này quyết định chất lượng cuộc sống của tôi. Nếu không hiểu cái “tôi" là gì thì sẽ dưới cơ cái “tôi", cái tôi sẽ làm chủ và dẫn dắt tất cả cái còn lại là vệ tinh dựa trên cái tôi. Nếu trên cơ cái tôi, khuất phục cái tôi thì lúc đó sẽ đạt được trạng thái “Làm chủ", thuật ngữ thường được dùng là “Master Yourself".
Cái tôi theo một cách đơn giản là các tư tưởng, nhìn nhận, suy nghĩ … thuộc về tâm trí của một người. Thức ăn của tâm trí là thông tin. Thông tin càng sạch, càng sáng thì tư tưởng các phát triển thanh cao và thấu hiểu hơn, còn thông tin ít, rời rạc, vụn vặt, thông tin tối thì tư tưởng theo xu hướng ích kỷ, tham lam, giận dữ thì hơn… Áp dụng quy luật đơn giản này là quá trình cho tâm trí được học, được trải nghiệm để chính tâm trí hiểu được vai trò của nó. Tâm trí cũng như là Giám Đốc Điều hành của một công ty. Tâm trí nhận thông tin của tất cả các đơn vị thông qua hệ thần kinh ở não bộ. Từ đó được ra các chỉ dẫn trả lại các bộ phận đáp ứng tuỳ theo trường hợp thông tin gửi về. Nếu đã có CEO thì sẽ có một cấp cao hơn CEO chính là chủ nhân thực sự của công ty. Vậy chủ nhân thực sự của tâm trí là gì? Đó chính là Linh Hồn. Linh hồn ở thể cao hơn tâm trí, và bất diệt. Còn tâm trí thì có thể thay đổi nhận thức theo quá trình học hỏi, trải nghiệm cuộc sống, đặc biệt là các vấp ngã, biến cố. Giống như chủ thì có thể thuê CEO mới để vận hành công ty nếu thấy rằng cách vận hành của CEO hiện tại không đáp ứng được các yêu cầu về doanh số, khách hàng…
Đối diện với chính mình là quá trình đối thoại nội tâm. Giữa sâu thẳm bên trong tâm hồn với những suy nghĩ của tâm trí. Tâm trí thông thường rất khôn lõi, nhanh nhẹn, nhưng dễ thay đổi và thiếu ổn định, nhưng linh hồn hay trực giác sâu thẳm thì ổn định và bất diệt. Thuật ngữ thường dùng là cuộc đối thoại giữa con tim và khối óc. Người ta thường nói câu: Cái đầu lạnh và con tim nóng hổi để chỉ cho những người làm những công việc đại sự. Vậy thì đối thoại giữa mình với mình là gì? Bản thân tâm trí tự thân cũng được có hai cực phân lập cùng tồn tại song song. Tương tự với não có 2 bán cầu, tâm trí cũng sẽ có suy nghĩ tốt và xấu, cao thượng và thấp kém, được và mất, an toàn và mạo hiểm, trắng và đen… Đấng tạo hoá ban cho thế giới của chúng ta là thế giới của những cặp đối lập, do đó, đây là môi trường “Khắc Nghiệt” để kiểm tra mức độ hoàn thiện và phát triển của tư tưởng, suy nghĩ, hành động, lời nói cho mỗi người. Chỉ giống một cuộc học và thi, thi rồi học, học tầng thấp rồi lên tầng cao hơn… Sự học liên tục và bất tận cho mỗi linh hồn. Đầu óc nhỏ bé của con người được bắt đầu nạp thông tin để có sự suy nghĩ, phân tích từ tầm 2 tuổi và cho đến tầm 36 tuổi thì bắt đầu giảm dần và đóng khung vào các “định kiến" và tuổi càng cao thì định kiến càng kiên cố và khó học được cái mới. So với chiều dài tồn tại bất tận của vũ trụ thì mấy chục năm học của đầu óc quả thật vô cùng nhỏ bé và cứ như 1 tích tắc của 1 phần giây đồng hồ mà thôi. Thế mà cái tôi của một người có thể cao ngút trời sâu, sâu thẳm địa tầng… Quá đỗi ngông cuồng và ngạo mạn cho những đầu óc cho rằng mình hiểu biết, thấu hiểu, biết rõ… Một cơn gió thoảng qua của sự hiện hữu trong dòng chảy của tạo hoá, có kịp để cảm nhận sự vận hành của cái toàn thể trước khi nhắm mắt xuôi tay chăng? Tạo hoá quá yêu thương con người, đã dựng nên đất trời xanh tươi này và con người được học các bài học tại ngôi trường trái đất này. Đầu óc chỉ là công cụ để linh hồn học hỏi những kiến thức ở thể vật chất, không gian 3 chiều này. Nếu lên cấp độ cao hơn thì đầu óc không thể đủ sức để phân tích dữ liệu nữa, vì chiều cao hơn không diễn tả được bằng ngôn ngữ, suy nghĩ không có cơ sở để suy nghĩ. Lúc đó con người sử dụng các năng lực khác của linh hồn như cảm nhận, trực giác… Vậy thì, với những linh hồn còn “ngủ" thì đầu óc sẽ làm chủ mọi điều, còn nếu linh hồn đã được “đánh thức" thì đầu óc phải cúi xuống để vâng phục người chủ thực sự. Thời điểm một người quyết định đối diện với chính mình chính là quá trình làm việc thực sự giữa linh hồn và đầu óc và phân vai rõ ràng những chủ và tớ. Đầu óc là công cụ để linh hồn trải nghiệm thế giới này. Đầu óc cứ đi và ăn thông tin, trải nghiệm và khiêm nhường học hỏi, tiếng nói quyết định của linh hồn sẽ là mệnh lệnh cho đầu óc. Ở trạng thái linh hồn “ngủ" thì chức năng đối thoại này không được thực hiện, chỉ là đầu óc lộng quyền, lúc đó giống như nhà không chủ và quản gia đang lấy quyền chủ nhà mà định đoạt mọi sự. Giống như chủ đi công tác xa, CEO toàn quyền hành xử… Đến khi chủ về, CEO sẽ không dám lộng quyền nữa. Khi “linh hồn ngủ" thì mỗi tiếng nói của con tim bị đầu óc vùi dập không thương tiếc, cảm xúc bị đơ cứng, dù có vẻ là người đang sống nhưng thực chất chỉ là cái máy đang sinh sống ăn uống … làm việc mà thôi. Tuy là người sống như cảm thấy mọi thứ sáo rỗng, sâu thẳm bên trong tâm hồn không hạnh phúc… Chỉ là đáp ứng những công việc, bổn phận, nghĩa vụ, sở thích vật lý… Lúc đó không có gì để đối thoại cả. Thời điểm “linh hồn thức giấc" là lúc đầu óc phải run sợ và trở lại đúng vai trò của mình. Linh hồn là chủ thật sự và lúc đó sẽ điều dẫn việc học có định hướng của đầu óc. Nhiệm vụ của đầu óc là vận hành theo tiếng nói sâu thẳm bên trong tâm hồn để trở nên sự trưởng thành, yêu thương, phục sự, trân trọng, biết ơn, nhẫn nhịn, nhu mì, tiết độ….
Chúc mừng những linh hồn đã được đánh thức để đối thoại với đầu óc của chính mình và bắt đầu trải nghiệm một cuộc sống thực sự sống!
Trân trọng!